Có một ngày
lòng chênh vênh
Tự hỏi vì sao
êm ắng
Nắng!
Những cơn mưa
dịu ngọt mi trốn đi đâu
Tự nhủ: Hạ sắp về ấp ủ những mùa ngâu
Tự nhủ: Hạ sắp về ấp ủ những mùa ngâu
Ta lại được nhìn một Sài Gòn sáng chiều mưa nắng
Sẽ còn đâu đó
chút niềm tin ngỡ chừng tắt hẳn
Giữa trưa ánh
dương hăng hắt rọi trên đầu
Chợt mơ: Ùa về
lắc rắc giọt ngâu
Đã bao lần tự
khuyến khích mình: Cố lên đừng từ bỏ
Rồi từ đó sẽ
có thêm nhiều nghị lực và niềm tin
Sức sống cựa
mình
Vun vén cho
những ước mơ xanh
Mở lòng đón
nhận chân thành những yêu thương hờn giận
Trân trọng bản
thân
Nhận thấy
mình: Ừ thì, hạnh phúc
Đôi khi cũng
có những lạc lầm
Ừ thì, tha thứ
cho chính ta là một điều không phải dễ
Mắt vẫn ướt từ
nhỏ nhặt, ngạo nghễ những ngôn lời
Tim vẫn hòa
nhịp với điệp khúc cuộc đời
Tha thứ nhiều
hơn và kể cả tha thứ cho mình ?
Ừ thì....
khắc ghi rồi đó, nhỏ à!
BLT 28/03