. } Bằng Lăng Tím: tháng 1 2014

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Ngọn lùa mấy lượt ngày đông!


Sáng sớm tinh mơ, cô nàng líu ríu nói cười bên này với đàn sẻ lượn nghiêng sau sân nhà, thủ thỉ thù thì bên kia với đàn gà non háo hức đòi ăn và với cả những chú cá bảy màu mang trên mình bộ vây có ánh mi-nơ  đang tung tăng lượn vòng vèo dưới dòng nước trong veo mát rượi trong chiếc chậu sành cổ. Xung quanh các chú là các cô nàng hoa súng lung linh bên tím, bên vàng đưa hương, khoe sắc, đung đưa theo ngọn gió nhè nhẹ.


Một ngọn gió  từ làn sương mỏng tanh đang dần biến mất khi ông mặt trời hưng hững phía đằng đông bỗng lùa ngang, hắt thêm hơi lạnh  vào người cô nàng , nhưng cô cứ thế mà đón lấy chẳng hề thấy chút sợ sệt hay né tránh mặc dù vẫn còn đang húng hắng ho. À, mà đợt này cảm lâu hết thế ? Chắc có kẻ muốn lâu khỏi một chút để ai đó thấy mà xót lòng đấy, trẻ con thế không biết!
Một ngày mới bắt đầu, một cảm giác thả lòng với trời quang mây tạnh.

Quên rồi những ngày đông vừa qua tưởng chừng như lòng này lạnh lắm, hiu quạnh lắm… 
Tự nhủ thầm: qua hết chưa những đêm khuya rét dạ? cô nàng từng thở dài thườn thượt, rồi lay hoay với những ý nghĩ: không lẽ nào nhân gian này chẳng có được một tấm chân tình?...?...? 
Cô cứ mãi muốn nắm bắt cho kỳ được nhưng sao vẫn gom vào lòng một mớ bòng bong, cơ hồ là hờn tủi, buồn phiền, thất vọng, thắc mắc…trong lòng như chất chứa nhiều gai nhọn luôn châm chít vào vết thương, rát buốt đến tận tâm can!

À, mà nghĩ lại cũng tại nơi mình hết.Chắc là do mình nhạy cảm quá!

Rồi nay, cũng là ai đó khiến mùa về đang lùa những luồng lạnh thốc bỗng chốc như  biến thành những làn gió nhẹ ấm nồng, như hóa giải tâm tình thức ngủ của cô nàng mơ mộng hay âu lo.

Thế mới biết nhân gian vẫn hửu tình . À, mà cũng là sâu đậm lắm!
Và cô nàng ao ước: mãi mãi như thế này nhé, được không?

Hạnh phúc là khi ta yêu ai đó mà không cần nghĩ suy
Hạnh phúc là khi suy nghĩ và hành động cùng chung tiếng nói và được tự do thể hiện tình cảm của mình mà không cần ngần ngại.
Và quan trọng nhất là biết được rằng người ấy mãi mãi đợi ta dù rằng đôi khi ta mê mãi rong chơi đâu đó. Chỉ là cảm giác thôi cũng được mà :)


Sáng sớm nay xuống phố cảm thấy dòng đời sao mà kì lạ!
Bắt gặp ai cũng rạng ngời vui vẻ, mang khăn, choàng áo, tươi đẹp vô cùng và dường như mọi người đang mĩm cười với cô nàng, chúc phúc cho cô. 

Mong sao cô nàng vẫn luôn kiên định và buột chắc được niềm vui nho nhỏ của chính mình dù bên ngoài giờ này vẫn còn đó những ngọn lùa rét mướt của một sáng ngày đông.

À mà người cũng thế đi nhé, nhớ đừng đẩy cô về phía những hờn ghen.

BLT 1/1/2014